[Chương 69] - Sinh cục cưng cho bạo quân phản diện rồi phải làm sao đây?
Cô nương kia chính là Thái Tử phi – Quận chúa Chiêu Vân.
Sau khi cưới hơn nửa tháng, Quận chúa Chiêu Vân vẫn luôn ở lại phủ Công chúa không chịu lộ mặt. Trưởng công chúa cũng không hề hối thúc nàng ấy trở về, mấy lần Thái Tử đến đón cũng đều lấy lý do là sức khỏe không tốt để từ chối.
Thật ra Lục Hàm Chi cũng không biết phải đối mặt với cô nương này thế nào nữa, nói trắng ra là, Chiêu Vân cũng coi như là người đáng thương.
Nàng ấy không nên có kết cục như hôm nay.
Quận chúa Chiêu Vân là một cô nương ngây thơ hồn nhiên, nàng ấy thích Vũ Văn Mân nhưng chưa bao giờ làm chuyện gì tổn thương người khác.
Cùng lắm là bị Tô Uyển Ngưng ám thị mà đi tìm Vũ Văn Mân mách lẻo mấy lần thôi. Nhưng cuối cùng cũng không ảnh hưởng gì tới Lục Hàm Chi cả, lại còn bị cậu phối hợp với Vũ Văn Mân bật ngược lại.
Cô nương này hơi ngốc, nhưng cũng có chút đáng thương.
Lục Hàm Chi thở dài, tiến lên phía trước nói: “Quận chúa Chiêu Vân.” Cậu vừa nói vừa chắp tay hành lễ.
Quận chúa Chiêu Vân cũng nhẹ nhàng đáp lễ: “Chúc mừng An Vương phi, mẫu phi dặn ta chuẩn bị ít quà mọn tới chúc mừng.”
Lục Hàm Chi nói: “Đa tạ Quận chúa, Trưởng công chúa có lòng.”
Sắc mặt của Quận chúa Chiêu Vân ngày càng kém, Lục Hàm Chi nói: “Hay là Quận chúa vào bên trong sảnh ngồi một lát?”
Giờ phút này, mấy văn nhân như mới phản ứng lại được, thi nhau lên tiếng: “An Vương phi đại tài! Mời An Vương phi điện hạ chỉ giáo thêm.”
“Bài thơ An Vương phi vừa làm thật hay! Tại hạ bội phục!”
“Điện hạ xin dừng bước! Điện hạ có thể cho in bài thơ đó ra hay không, tại hạ rất lấy làm vinh dự nếu được đọc!”
“Cũng xin phép điện hạ cho phép tại hạ sao chép lại một bản, tại hạ nhất định sẽ chiêm ngưỡng tử tế.”
Lục Hàm Chi: “…”
Cậu im lặng nhìn những văn nhân nhã sĩ kia, nhưng đang bận tiếp đãi Quận chúa Chiêu Vân nên đành tỏ vẻ xin lỗi: “Ờm… Hay là để lát nữa ta viết xong rồi sẽ kêu người mang tới cho mọi người? Hiện đang có khách quý đến thăm, quả thật xin lỗi các vị.”
Mọi người cũng bày tỏ mình hiểu mà, tất cả rối rít ra dấu mời.
Lúc trở lại, bọn họ bắt đầu mồm năm miệng mười khen vị An Vương phi này.
“Thật không ngờ tài văn chương của vị An Vương phi điện hạ này lại xuất sắc như vậy!”
“Trước đây cũng từng nghe nói Lục Tam công tử thông minh có thừa nhưng không đủ điềm tĩnh. Hôm nay vừa gặp, có tài như vậy, cần gì phải điềm tĩnh chứ? Nếu tham gia khoa cử, chắc chắn không tầm thường đâu!”
“Không hổ là người đã sinh con cho An Vương điện hạ, quả nhiên là một người giàu tình cảm!”