[Chương 57] - Sinh cục cưng cho bạo quân phản diện rồi phải làm sao đây?
Ai đã nghèo còn rách thì không còn quan trọng nữa.
Lúc này Lục Hàm Chi chỉ muốn tát mình hai cái, ai bảo nhanh mồm nhanh miệng! Mà cậu cũng làm vậy thật, giơ tay tự tát mình.
Vũ Văn Mân: “…”
Hắn thấy Vương phi của mình không thông minh cho lắm, sao lại tự mình đánh mình nhỉ?
Thấy Vũ Văn Mân nhìn mình như nhìn đứa bị thiểu năng, Lục Hàm Chi thầm mắng trong lòng nhưng khi cậu ngẩng đầu thì đã đổi thành nụ cười giả dối chuyên nghiệp.
“Điện hạ! Ngài đến rồi! Người ta chờ ngài lâu lắm rồi đấy!”
Vũ Văn Mân không bước tới, hắn đang cầm Trầm Kha, dáng vẻ như muốn rút kiếm ra. Suýt quên mất, hậu quả của việc làm nũng với Vũ Văn Mân chỉ có một, chính là PK dã chiến.
Theo đúng nghĩa đen luôn.
Lục Hàm Chi không biết đánh nhau, ở trên giường thì còn miễn cưỡng có thể thắng hắn. Nhưng PK dã chiến thì thôi đi, Lục tam thiếu gia cũng cần mặt mũi chứ.
Lục Hàm Chi hắng giọng, định đổi cách đối phó với An thân vương không giống người thường này.
Cậu bước lên nói với hắn: “Vương gia, ta nghe nói ngài định thực hiện một kế hoạch lớn vào ngày mai?”
Vũ Văn Mân nhìn cậu một cái, cuối cùng cũng bước vào: “Đại ca nói với ngươi rồi à?”
Lục Hàm Chi đáp: “Vâng, đã nói rồi.”
Vẻ mặt của Vũ Văn Mân cũng chuyển từ “Có phải ngươi muốn đánh nhau hay không” sang “Ta có thể nghiêm túc nói chuyện với ngươi”, hơn nữa lúc ngồi xuống trước giường còn với tay lấy một cái bánh quy cho A Thiền. ..